Bài hát: Cà Phê - Nguyễn Lê Nguyên
Ngày xưa, như giấc mơ.
Phút giây nào dành cho hai trái tim gặp nhau.
Mây long lanh.
Trời bỗng xanh.
Tim không còn hát bài hát cô đơn.
Lần đầu tiên ngồi bên nhau biết hương thơm cà phê.
Chẳng ai nói nhưng biết đâu lòng đã hoa đơm thật thơm.
Cà phê rất đắng, có thêm đường sẽ thấy ngon hơn.
Và hương ngọt ngào, mọng cà phê ngọt ngào.
Không còn hương đắng.
Dù chỉ thoáng qua.
Thoáng qua thôi.
Thật buồn đau chẳng bao lâu biết hương thơm phải bay.
Để lại đây khói bay mà không có hương thơm.
Cà phê rất đắng.
Dẫu thêm đường, vẫn đắng như thường.
Đắng như thường.
Cà phê đắng thêm đường, ôi cà phê vẫn đắng.
Cà phê muốn pha kem, quên đường.
Quán vắng, ly cà phê nhỏ muộn phiền.
Nếu biết trước ta đã không thử cà phê.
Mãi bay thật xa, bay thật cao hương thơm ngày xưa.
Rơi trên áo, vương trên tay vệt nước nâu