Quên đi tình yêu thế nhân,
để trở về thân cỏ cây, uh uhn
được hòa mình trong nắng xanh!
Con tim giờ như giá băng,
tình chỉ là như giấc mơ,
anh xin đành quên, anh xin đành quên!
Một cuộc tình bao trái ngang!
Xa em rồi tim nát tan,
để rồi ngày mai xót xa, uh uh
nhìn cuộc tình sao quá xa!
Anh xin từ đây mất em, để rồi tìm trong lãng quên,
anh xin đành mang, anh xin đành mang,
Một cuộc tình bao trái ngang!
ĐK:
Em! làm sao anh quên đi được em?
Làm sao anh quên những môi hôn ngày nào say đắm!
Thà làm cơn gió, thà làm làn mây bay đi!
Em! Làm sao anh quên đi được em?
Làm sao anh *** những đam mê ngày nào ân ái!
Thà đừng *** nhau, thà đừng *** biết!
Chỉ thêm buồn mà thôi!...