Anh nhanh chân bước qua
Một mùa nào đó đã qua rồi, phải không em?
Anh dạo qua những cảnh sắc ta đã *** nhìn ngắm
Vẫn không thể nào một mình thoát ra được khỏi những ký ức xa xôi
Khi anh cảm thấy nơi chốn để mình đi như lạc mất...
Những lúc như thế, anh đã gặp em
Ta lại hội ngộ nhau, ở con phố này
Từ ngày ấy đến giờ, anh vẫn không quên
Nào là những nỗi buồn, những nỗi bất an đã chất chứa, thật nhiều, tất cả
Đã đổi thay hoài niệm, nhờ gặp lại em. Tự hào về tình em
Hai chiếc vỏ sò anh đã giữ
Như một liều linh dược giúp anh có thể gặp lại em một lần nữa
Nếu có em bên cạnh
Sẽ là một cảm giác thật dịu dàng làm sao, đến tận sâu trái tim anh
Dù mưa có rơi thật dữ dội
Và trong cả trận cuồng phong
Anh quyết bảo vệ tình yêu này
Nếu được cùng em, chắc chắn anh sẽ có thể vượt qua
Anh sẽ trân trọng, thật trân trọng
Để không cho bàn tay này lìa xa
Vì anh đã có thể hiểu được rằng, chỉ là mới bắt đầu, đúng thế
Ta lại hội ngộ nhau, ở con phố này
Từ ngày ấy đến giờ, anh vẫn không quên
Niềm tin, lẽ sống, vừa đổi thay thành niềm hạnh phúc
Mãi mãi, hai ta sẽ sánh bước cùng nhau. Tự hào về tình em