Xưa khi ta bé thơ,
vẫn hay đùa vui bên nhau hát ca.
Qua bao nhiêu nắng mưa,
với bao nhiêu hồn nhiên vô tư sáng trong.
Đêm bao đêm nắm tay,
đếm những vì sao lòng thầm mơ ước.
Rồi mai đây,
nắng mai lên cho ngày tươi sáng.
Nay đôi ta lớn khôn, đã không còn vô tư như lúc xưa.
Em yêu sao chóng quên,
những kỉ niệm vui khi ta có nhau.
Ôi bao nhiêu ước mơ,
đã không còn như ta luôn mơ ước.
Người rời xa,
để riêng anh nơi đây ngóng chờ.
Cớ sao ngày vui giờ đây chóng qua.
Để riêng mình anh từng đêm xót xa.
Nhớ nhung hoài tháng ngày bao dấu yêu,
mà người đâu có hay.
Tháng năm dần trôi về đâu hỡi em,
ước mơ ngày xưa chìm theo lãng quên.
Biết em còn nhớ một người chốn đây, vẫn hoài mong.
Biết em còn nhớ một người chốn đây, vẫn mong chờ...
Duc Anh@