Tịch mịch đêm thu vô hồn nghe cô liêu trong khúc hát.
Mọi thứ xung quanh buồn phiền men cay phiêu diêu trong chốc lát.
Trở lại thực tại thế giới muôn màu chỉ còn sắc đỏ đen.
Vật chất vô tâm thực dụng người ích kỉ, người nhỏ nhen.
Giấy viết rêu phong quên lãng dường như sắp thành quá khứ.
Em là ai, tự hỏi nhưng thôi làm gì, muốn gấp lại lá thư.
Ảo ảnh vô thực tồn tại vẫn như xưa đọng bế tắc.
Cuồng phong lôi cuốn say mê viễn vông, chưa kịp chớp mắt.
Mây che nắng sáng phá lá tan diệp lục.
Mây che trăng vàng băng hà câu điệp khúc.
Mây theo gió về đâu để sau cùng cũng còn đâu.
Nếu mây với núi còn nhau, lại tự hỏi, mong nhiệm mầu.
Người đến rồi đi chỉ còn lại kỉ niệm đầu.
Còn đọng lại thời gian, còn 1 ai, biết tìm đâu.
Còn không chút dư âm nếu rồi mai chỉ biết nhìn nhau.
Đi tìm lại chính mình, tìm trong kí ức mối tình đầu.
Bao giờ cây đa sẽ già, cho chú Cuội gặp Hằng Nga.
Bao giờ ai thấy ngôi sao Bắc Đẩu nơi cuối dãy Ngân Hà.
Sao mây ko cho nắng lên cho muối thêm đậm đà.
Sao mây ko cho mưa xuống cho suối mơ lá hoa.
(Tịch mịch đêm thu vô hồn nghe cô liêu trong khúc hát.
Mọi thứ xung quanh buồn phiền men cay phiêu diêu trong chốc lát.
Trở lại thực tại thế giới muôn màu chỉ còn sắc đỏ đen.
Vật chất vô tâm thực dụng người ích kỉ, người nhỏ nhen.)2x
Giai điệu ngũ cung thăng trầm trong tiếng độc huyền cầm.
Xào xạc bơ vơ bên thềm nghe tiếng lá truyền âm.
Trăng thanh cao sao ôm vào lòng, tìm Hàn Mặc Tử.
Trực giác mách bảo khi đã sai lầm, biên lại lá thư.
Ánh đèn đã ngủ khi nào chỉ còn ta thức chờ trăng tàn.
Sương đêm lạnh lẽo đáng yêu theo ta thức cùng trăng vàng.
Kỉ niệm 1 lần cũng đủ in kí ức để trường tồn.
Gió bát ngát trăng thanh cùng ta thức, bút nhường hồn.
Liệu rồi sẽ vào địa ngục nếu sầu là cái tội.
Thay đổi bản chất dc gì rồi cuối cùng lại quá vội.
Để đánh mất chính mình, đánh mất bài học đầu đời.
Thôi cho thiên cơ an bài trọn vẹn trái đất và bầu trời.
Thôi cho Trịnh Công Sơn, cho anh viết ca khúc nhân sinh.
Cho nghệ sĩ tâm hồn, cho anh viết những lời ân tình.
Thế giới thực hư lẫn lộn tìm đâu sự cân bình.
Thế giới vô tâm vô hồn tìm đâu 1 chân tình.