Ngàn lời nói yêu thương,
Nay bỗng hóa thành con sông dài,
Ngàn câu nói yêu em,
Nay bỗng thành cơn bão hôm qua,
Trái tim anh băng lạnh,
Vốn từ lâu đã băng lạnh rồi.
Trái tim em băng lạnh một lần,
Nay lại bỗng lạnh hơn,
Rồi câu hát ngân lên,
Chợt thấy trái tim buồn,
Trời xanh có thấu nỗi lòng anh.
Ngàn câu nói yêu thương năm nào,
trách gió đông bay về,
Làm nước mắt em rơi,
Ấm môi nhớ về anh,
Trên trời cao anh thấy ngàn vì sao bay,
Tựa như mưa trái tim mùa thu.
Khóc vì yêu khóc vì nhớ,
Tựa sống thôi không vỗ bờ,
Khóc vì xa nhau khóc vì nhớ,
Vì giờ đây trăng không theo,
Từng bước chân em.
Cố Quên đi bóng hình,
Cho ngày mới nắng lên,
Xua tan đi cơn mưa trái tim ngày qua.